Thứ Tư, 7 tháng 9, 2022

Chúng Ta Có Đang Dễ Dàng Kết Tội Một Ai Đó?

Bộ phim 12 angry men (1957) rất đáng xem, phim đã rất xưa đen trắng, nói về một cậu bé bị kết tội giết cha mình, và 12 người bồi thẩm đoàn này được họp để kết luận là cậu bé có tội hay vô tội. Phim này khiến người xem phải suy ngẫm, vì nó là thực trạng diễn ra trong cuộc sống ngày nay, khi chúng ta rất dễ xét đoán, kết luận hay định tội một ai đó.

Đứng trước một mạng người, cậu bé sẽ lên ghế điện hoặc sống tuỳ thuộc vào kết luận cuối cùng của 12 người này. Nếu 12 người kết tội thì cậu bé lên ghế điện, nhưng chỉ cần có người phản đối dù chỉ 1 thì phải được điều tra tiếp tục.

Mọi bằng chứng, cáo buộc, động cơ, nhân chứng...đều hợp lý để đẩy cậu bé lên ghế điện, và 11 người đều đã thống nhất cậu bé ''CÓ TỘI'' trong 5 phút để còn ra về sớm. Nhưng chỉ duy một người, người đó cũng chưa hề nói cậu bé vô tội, mà chỉ đơn giản là thấy kết luận 1 người có tội và mạng sống của họ mà chỉ bàn sơ qua 5 phút thì thấy không ổn. Nên đã quyết định lật lại toàn bộ vấn đề. Phim chỉ tốn khoảng 3-4 phút giới thiệu bối cảnh lúc đầu, nhưng sau đó là dồn dập những cuộc tranh luận, và chỉ cần bỏ qua vài dòng đối thoại là sẽ không hiểu, nên phim khiến người xem phải tập trung coi liên tục, vì bên nào cũng giải thích rất là hợp lí.

Trong bộ phim mô tả rất bao quát khi nhiều con người thuộc các tầng lớp khác nhau nhìn vào một vấn đề của cậu bé. Người thì kêu kết tội lẹ để còn về xem môn thể thao họ yêu thích, người thì đơn giản là ai số đông chọn cái nào thì mình cũng theo như vậy, người thì do tư thù cá nhân phân biệt cậu bé là người bần cùng xã hội (kiểu phân biệt vùng miền Bắc Nam, Da Đen Da Trắng, Niềm tin...), người kêu do cậu bé vốn đã từng phạm một số tội nên việc có phạm tội trọng thế này thì không có gì lạ, người lại bảo vì cậu ta la lên ''tôi sẽ giết ông'' nên có nghĩa là cậu ta sẽ giết thiệt, người thì vì con trai mình bỏ mình đi rồi áp đặt nghĩ rằng đứa trẻ vị thành niên nào cũng hỗn hào như vậy nên áp cậu bé cũng như con của ổng, người lại nói do cậu vốn từng ở khu ổ chuột dơ dáy bẩn thỉu không được dạy dỗ nên việc giết người là chắc chắn xảy ra...

Và kinh khủng nhất là kiểu người không phải cố tình nói dối, cũng không xấu, cũng chẳng phải ác ý, nhưng lại hiểu vấn đề theo cách trong đầu tự nghĩ nó là đúng, và rồi tự kể câu chuyện ra theo cách cá nhân mà người đó hiểu, tự dẫn chứng và còn đứng ra làm nhân chứng để kết tội cậu bé.

Quan trọng suy ngẫm theo cách nhìn thuộc linh, nhất là cách ứng xử giữa vòng anh em trong niềm tin Giê-su Con Đức Chúa Trời, thì sự khách quan, công bình, và chính trực còn phải được đề cao hơn rất nhiều khi nhìn nhận vào một sự việc.

Giăng 8:7 Vì họ cứ hỏi nữa, thì Ngài ngước lên và phán rằng: Ai trong các ngươi là người vô tội, hãy trước nhất ném đá vào người...''

Ma-thi-ơ 5:37 Song ngươi phải nói rằng: PHẢI, PHẢI, KHÔNG, KHÔNG. Còn người người ta NÓI THÊM ĐÓ, BỞI NƠI QUỈ DỮ MÀ RA.

Gia cơ 4:11 Hỡi anh em, chớ nói hành nhau. Ai nói HÀNH ANH EM MÌNH hoặc XÉT ĐOÁN ANH EM MÌNH, tức là nói XẤU LUẬT PHÁP, và XÉT ĐOÁN LUẬT PHÁP. Vả, nếu người xét đoán luật pháp, thì ngươi chẳng phải là kẻ vâng giữ luật pháp, bèn là người xét đoán luật pháp vậy.

Rô-ma 14:13 Vậy chúng ta chớ xét đoán nhau; nhưng thà nhất định ĐỪNG ĐỂ hòn đá VẤP CHÂN TRƯỚC MẶT ANH EM MÌNH, và ĐỪNG LÀM DỊP cho người sa ngã. (Vậy những ai đang tạo cớ cho anh em vấp chân và cho anh em mình sa ngã thì nên suy ngẫm)

Lời tâm tình ngắn này dành cho những anh chị em đã tin lẽ thật, trước khi kết luận hay đoán định một sự việc hay cá nhân nào đó, chúng ta hãy suy ngẫm lại, liệu chúng ta nói là do có bằng chứng, tận mắt, có trao đổi, có nghe đa chiều, có dùng tình yêu thương, và có một góc nhìn khách quan hay chưa?

Liệu chúng ta đã ghen tị sẵn hay có gì đó vốn đã không ưa, nên chúng ta sẵn dịp để kết luận?

Liệu chúng ta không cố tình dối, nói sai hay ác ý nhưng tự hiểu vấn đề và kết luận theo cách chúng ta tự cho nó là đúng?

Liệu chúng ta thấy người đó đã từng sai nhiều cái trong quá khứ thì việc hiện tại cũng là như vậy?

Liệu chúng ta cũng chả quan tâm đến sự việc hay người đó, nhưng do chúng ta đang chơi với nhóm này hay người kia, nên thôi ai đông mà nói thế nào thì mình cứ nghe theo thế ấy?

Liệu chúng ta cũng chẳng tìm hiểu, chỉ đơn giản thấy mọi tình tiết và sự việc có vẻ hợp lí nên chúng ta kết luận luôn nó là vậy?

Liệu chúng ta do đang chơi với bạn này bạn kia, mà những bạn đó đang kết luận sự việc như vậy hay như kia, thì do chơi cùng nên chúng ta cũng phải hiệp lòng chung đồng ý?

Liệu đến khi chúng ta lỡ kết luận sai gây ra hậu quả nghiệm trọng, và sẽ có lời xin lỗi hay vì đã lỡ nên coi như im luôn mong mọi sự chìm vào quên lãng?

Liệu chúng ta đi áp cái kinh nghiệm cá nhân hay của ai khác và áp vào ấn định tình huống này cũng là như vậy 100%?

Và còn nhiều cái liệu nguy hiểm và khủng khiếp vô số, khi đã tham gia bàn luận vào một sự việc hay con người nào đó, mà không công tâm tìm hiểu kỹ. Cuối cùng dẫn đến mọi kết luận chỉ vì theo số đông, theo cảm tính, không ưa từ trước, phân biệt vùng miền văn hoá hay cách sống, thấy sao thì nói vậy cho lẹ, lấy quá khứ ấn định cho hiện tại, không chính kiến vì sợ nói ra thì bị những người khác không chơi cùng, nói theo cách tự hiểu nó là đúng theo góc nhìn cá nhân. Đó là chưa kể muốn chà đạp một ai đó vì muốn thu hút sự chú ý, muốn là người có ảnh hưởng, có tiếng nói, có quyền lực mềm để thao túng hạ bệ người khác lấy phần có lợi về cho mình....

Những điều này các tổ chức tôn giáo và giáo hội đã vốn làm, và cực kì thành công, để công kích cá nhân, làm mất uy tín một ai đó, kéo hùa đám đông về phía mình, cô lập, bóp méo, dựng chuyện, nói sai sự thật, làm chứng dối, và có những thành phần còn tưởng tượng ra và áp vào như là một câu chuyện có thật. Lấy những gì trong quá khứ để bôi nhọ, dẫn dắt người khác tin vào quá khứ sai trật để áp lên hiện tại, vùi dập bằng chứng và sự thật rành rành, tạo sự xem nhẹ về sự thật trước mắt và đào sâu vô khái niệm ''chắc, có lẽ, biết đâu chừng...''

Mà con người ta vốn sẽ thích theo drama, trend, nghe những sự việc của ai đó tồi tệ, vì cảm thấy thoải mái khi có ai đó đang còn tồi tệ hơn mình. Và hứng thú hơn nữa khi càng được nghe người đó đang bị lâm vào đủ thứ hoàn cảnh, mất tiền, mất nhà, mất bạn bè, bị té xe, bị lừa đảo, bị mất việc, bị dính dịch, bị bệnh tật, làm ăn gì đó mất uy tín...nói chung là hoàn cảnh càng bi đát thì càng thấy đỡ tủi thân cho chính mình. Nhưng thật hư chuyện đó ra sao thì chẳng ai quan tâm tìm đến hỏi rõ trực tiếp, vì mang một tâm lý tới hỏi thì vô duyên khi đâu phải chuyện của mình, mà đôi khi cũng chẳng có thời gian để xem xét nên kết luận thấy báo đài hay ai đưa tin sao thì tin vậy.

Và dần dần điều kết luận đó được ấn định hay khẳng định chắc chắn luôn trong đầu câu chuyện về người đó hay sự việc đó là 100% như vậy. Khiến cách hành động và mọi thứ bị khựng lại không còn như trước, nếu trước đây rất tay bắt mặt mừng thì giờ đây né tránh, nếu trước đây dễ dàng tâm sự thì giờ đây 0% chat, nếu trước đây vài giây là bắt điện thoại lên gọi hỏi thăm thì giờ có đến 10 năm cũng chẳng thấy...Đơn giản vì đã bị áp tâm trí vào những thứ vốn bị xác định theo góc nhìn chủ quan và kết luận.

1 Giăng 3:15 Ai ghét anh em mình, là KẺ GIẾT NGƯỜI; anh em biết rằng chẳng một kẻ giết người có sự sống đời đời ở trong mình.

Điều Chúa Giê-su nói dẫn đến việc nếu ghét anh em mình thì bị định là ''KẺ GIẾT NGƯỜI'', mà giết người thì dẫn đến phạm luôn cả 10 điều răn do Giê-hô-va ban hành.
Mà để ghét một người nó được cấu thành từ rất nhiều sự việc như: Tư thù cá nhân, ghen tị, khác quan điểm, hiểu lầm, làm ăn xảy ra sự cố, chơi với người ghét nên hùa theo ghét, xích mích vài chuyện, tư tưởng thay đổi không hoà hợp... Và tất nhiên việc không ai hoà hợp cùng chí hướng, hay khác nhau quan điểm, khó chịu nhau thì 100% ai cũng rõ trên đời này nó là vậy. Nhưng quan trọng ở đây là những người cùng một đức tin lẽ thật ''Giê-su Con Đức Chúa Trời'', nhưng nếu để điều đó diễn ra, thì đó là đang phạm tội GIẾT NGƯỜI.

Ma-thi-ơ 12:50 Vì hễ ai làm theo ý muốn Cha ta ở trên trời, thì người đó là anh em, chị em ta, cùng là mẹ ta vậy.

Câu hỏi khó khăn được đặt ra ở đây là AI CHÍNH LÀ ANH EM?, để khi mình dù không kết nối, không chơi nhiều, không thân, nhưng vẫn giữ ở mức độ là anh em, chỉ là không chơi chung được quá nhiều vì khác độ tuổi, khác tư tưởng, khác tư duy, khác hoàn cảnh, khác vùng miền, khác cách hành xử...?

Bởi vì dù lời của thầy Giê-su rất rõ rành rành là phải làm theo ý Cha trên trời thì là anh em, chị em...với Giê-su, thì cũng có nghĩa là anh em lẫn nhau chung một Cha. Nhưng thực tế có diễn ra đơn giản như vậy?

Nếu những kẻ gọi là vào trong vòng anh em để lừa đảo thì không có gì bàn, muốn truyền bá niềm tin sai trật thì không có gì để nói...Nhưng nếu có kiểu anh em không rõ anh em, nhưng lại là nói hành, dựng chuyện, muốn làm thầy, muốn quản lý, muốn lợi dụng uy tín để chà đạp hạ bệ ai đó, nếu ai không cùng quan điểm thì lôi kéo chia bè phái để cách ly người anh em nào đó, muốn những gì tôi làm thì mới là thánh thiêng còn người khác làm là chưa được ơn, ngăn cản tạo sự khó khăn để học lời Cha, ai được Cha tỏ bày hay học được gì thì lập tức xuyên tạc, dạy lại hay bác bỏ, tạo gây cớ vấp phạm, chia rẻ trong vòng anh em....Vậy liệu đó có phải là anh em thật chăng?

Cho nên bài viết chỉ mong mỗi người trong anh em cùng đức tin Cha trên trời, nhận định rõ và tư duy khi đâu mới là anh em thật, cũng như khi xác định một sự việc hay kết luận thì phải tìm hiểu kỹ. Nếu không dẫn đến việc tự hiểu theo những cái một chiều, rồi ghét anh em vô cớ dẫn đến phạm tội GIẾT NGƯỜI một cách vô tình. Và cũng nhớ rằng không phải cứ ai tin Giê-su là Con Đức Chúa Trời, bỏ được những tục lệ thế gian, bỏ được những cái không thuộc Kinh Thánh...thì cũng đang là anh em thật, vì anh em thật thì phải đối xử với nhau THẬT NHƯ CÁCH KINH THÁNH ĐÃ TỎ BÀY.

Anh em thật không có mang bộ mặt của Pha-ri-si đến cùng nhau, anh em thật không có đố kị lẫn nhau, gây thù lẫn nhau, nói hành nhau, tạo chuyện vấp phạm nhau, yêu thương lẫn nhau, nói thật với nhau, có nói có, không nói không với nhau, hỗ trợ lẫn nhau, tôn trọng nhau, lắng nghe nhau...và cũng không kết luận một sự vật sự việc quá nông cạn mà chưa tìm hiểu kỹ.

Bài viết từ ban đầu đến giờ dẫn dắt để ai đọc sẽ thấy từ việc nhận định sự việc sai, dẫn đến kết luận sai, và nếu trong góc nhìn thuộc linh sẽ còn dẫn đến trầm trọng là mang tội giết người.
Mọi lời nói thêm thì hãy cứ nhớ lời thầy Giê-su, đó là từ nơi QUỈ DỮ mà ra. Mà đã ghét thì là KẺ GIẾT NGƯỜI.

Có ai muốn sống trong vòng những kẻ giết người hay không?

Timotheos



Biểu Tượng Trùm Cuối Lộ Diện Của Năm 2024

Chúng ta chuẩn bị tương lai tươi sáng của năm 2024? Kinh tế sẽ ổn định lại vào năm 2024? Nhà cửa đất đai sẽ bán được năm 2024? Dòng tiền sẽ ...